Friday, November 16, 2012

Áo Em

   
  Hình như ai bủa lưới tơ
   Vương hồn tôi giữa vần thơ đợi chờ
     Đường chiều nắng xuống ngẩn ngơ
       Ngỡ mây xuống phố ai ngờ áo em

            Thơ Nguyễn Ngọc Khoa Văn
                                    

                          
                           Thu sang lá đổ bên thềm
                        Sương rơi ướt đẫm cành mềm gió lay
                     Tóc thề như áng mây bay
                  Áo em lụa trắng hao gầy hồn anh

                  Nhớ ai màu mắt long lanh
                     Tình tôi sao vẫn mong manh tơ trời
                         Hôm nay nhìn lá vàng rơi
                            Thu về mang cả một trời nhớ nhung


    Trăng soi biển cả mông lung    
                   Đàn tôi phím lỏng tơ chùng bấy lâu
            Áo xưa giờ biết về đâu
       Người đi hoa lá nghiêng sầu ngẩn ngơ 

                                                                 
                                    Áo em cả một trời mơ
                             Tình ơi biết đến bao giờ hết say..
                                                   
                                                     LGK

                                                                                        

 


1 comment: