Friday, January 2, 2015
Tiếc Thu
Thu đã tàn lòng chợt buồn ngơ ngẩn
Đông lại về cho tuyết trắng rơi rơi
Gió đầu đông lạnh buốt một khung trời
Ta tiếc nuối mùa thu đi quá vội
Còn đâu nữa sương mù giăng ngập lối
Đâu những chiều nhìn hoa rụng ngẩn ngơ
Đâu hàng phong rũ lá đứng ơ hờ
Đâu mây xám giăng sầu trên đỉnh núi
Thu đi rồi hàng thông già thui thủi
Đang cúi đầu lặng lẽ đón gió đông
Nghe quanh đây.. thời gian như lắng đọng
Lòng bùi ngùi thương chiếc lá thu phai
Chiều hôm nay có một người con gái
Khóc thu tàn, lòng vương vấn nhớ thương
Đám lá khô nằm hiu hắt bên đường
Kỷ niệm cuối của mùa thu để lại
Đếm lệ sầu trong đông buồn tê tái
Mây xám về bầu trời bỗng âm u
Hàng cây khô đang ngủ trong sương mù
Thôi thu nhé, hẹn mùa sau gặp lại
LGK
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
Em đã đi, không quay đầu nhìn lại
ReplyDeleteHẹn hò chi, đau đớn lắm ai ơi!
Bao thu về, ngàn vạn chiếc lá rơi
Anh vẫn đợi, vẫn một trời xa cách
Bởi ngày đó vòng tay hờ hững quá
ReplyDeleteTình đã bay theo bão táp phong ba
Để giờ đây mắt lệ vẫn nhạt nhòa
Đừng đợi nữa.. người ơi xin đừng đợi
Anh vẫn đợi, dù biết rằng vô vọng
ReplyDeleteBởi nếu không, anh sống để làm chi?
Linh hồn anh, đã theo bước em đi
Chỉ trở lại, khi em về chốn cũ!
Thuyền ơi! có nhớ bến chăng?
ReplyDeleteBến thì một dạ khăng khăng đợi thuyền.
Hương giang vẫn đượm lời nguyền
Trôi về bên nớ, nhắn thuyền hồi hương
Cho dù, chẳng chút tình thương
Nỡ nào vứt bỏ bên đường lắt lây
Một lần xin hãy về đây
Đào xâu, chôn chặt, tình này thoát siêu.