Thu đã tàn trên thành phố mù sương
Chiếc lá khô nằm trơ trọi ven đường
Chờ ngọn gió đưa về nơi xa vắng
Những chiều đông trời buồn không buông nắng
Tháng ngày dài đời đã phủ rêu phong
Gió đầu đông làm xao xuyến trong lòng
Trăng mười sáu đêm nay không rạng rỡ
Trời đổ mưa từng giọt thương giọt nhớ
Vẫn rơi đều trên lối vắng đơn côi
Nắng ơi về để hồn ta tắm gội
Cho nhẹ đi những nặng nợ đa đoan
Dư âm cũ giờ còn chăng một thoáng
Cố quên dần chua xót tháng ngày qua
Ngọn đèn đêm hiu hắt ánh nhạt nhoà
Con đò nhỏ đã quên rồi bến đợi
Thu chưa tàn sao mùa đông đã tới
Tuyết rơi nhiều bỗng nhớ cánh bằng lăng
Tương tư hạ, nỗi sầu thêm dai dẳng
Ru lòng đêm thả mộng ngắm trăng mơ
LGK
No comments:
Post a Comment