Từng giọt mưa rơi
Giăng mắc xuống đời
Xuân vừa trở lại
Thương nhớ đầy vơi
Bầu trời âm u
Mây còn ngái ngủ
Trên rặng thông già
Gió đã ngừng ru
Bước chân âm thầm
Nỗi nhớ lặng câm
"Tình anh anh giữ
Tình em em cầm"
Biết phải làm sao
Thơ vẫn nghẹn ngào
Vì đời cay đắng
Đầy những hư hao
Đếm giọt sương mai
Lòng buồn tê tái
Đời còn lại gì
Quá khứ, tương lai?
LGK
Buồn quá chị ơi...!
ReplyDeleteSương phủ xuống đời
Cành khô héo úa
Nắng chiều hanh hao
Như giấc chiêm bao
Rơi vào huyệt lạnh
Giật mình tỉnh giấc
Ôi.! Là sự thật
Cho lòng se thắt
Cho ruột đạn trường
Nỗi buồn vương vương .!
Nỗi sầu tuyệt vọng...!
Buồn quá chị ơi...!
ReplyDeleteSương phủ xuống đời
Cành khô héo úa
Nắng chiều hanh hao
Như giấc chiêm bao
Rơi vào huyệt lạnh
Giật mình tỉnh giấc
Ôi.! Là sự thật
Cho lòng se thắt
Cho ruột đạn trường
Nỗi buồn vương vương .!
Nỗi sầu tuyệt vọng...!
Cám ơn Thảo ghé qua thăm chị. Thơ hay lắm!
ReplyDeleteAnh đã đến, để tìm thơ, LGK
ReplyDeleteSao khi về, tim tràn ngập, Thảo Nguyên thơ
Tạo hóa trớ trêu, cho duyên kiếp hững hờ
Để bảo năm tìm kiếm. Bây giờ! Phải chăng?
Tìm đâu .? Tìm đâu .?
ReplyDeleteĐời lắm bể dâu
sương phủ mái đầu
Thêm lần ly biệt
Đời sao quạnh quẽ
Bóng chiều thu rơi ...!
Tìm đâu .? Tìm đâu .?
ReplyDeleteĐời lắm bể dâu
sương phủ mái đầu
Thêm lần ly biệt
Đời sao quạnh quẽ
Bóng chiều thu rơi ...!
Tìm em, chẳng biết tìm đâu
ReplyDeleteCho dù Nam Ải, Cà Mâu vẫn tìm
Nay thơ đầy nặng trong tim
Đâu còn trống vắng, vậy tìm làm chi?
Gặp nhau liệu biết nói gì?
Tình đầu, cỏ đã xanh rì mộ xưa
Chiều nay chẳng gió, chẳng mưa
Nhớ ai để tiếng khóc thừa qua đêm!
Một vành khăn trắng
ReplyDeleteQuấn tóc em tôi
Nước mắt mặn môi
Nỗi buồn trống vắng
Phương trời xa lắm
Chị vẫn nguyện cầu
Em bớt khổ đau
Thơ đừng lệ thắm..
Chị Ơi .! Em vẫn biết " mẹ già như chuối chín cây , gió lay mẹ rụng, con thời mồ côi " Cứ tin mẹ chỉ là chuyển kiếp .Mẹ sẽ trở lại một kiép khác tốt đẹp hơn . Em vẫn biết định luật thế gian ... Tất cả là vô thường , có sanh là có diệt .Em vẫn nghĩ mình đã dạn dày sương gió , và sẽ mạnh mẽ hơn xưa , khi cha em mất ... Nhưng sao giờ đây , bước chân em nặng nề quá đỗi ,ì ạch bước đi , lủi thủi như con Chuột cái mất chồng ...
ReplyDeleteEm cảm ơn chị Thanh Lan rất nhiều , về một bài thơ , viết cho em ...
ReplyDeleteEm cảm ơn chị Thanh Lan rất nhiều , về một bài thơ , viết cho em ...
ReplyDelete