Friday, June 19, 2015

Đời


    Đời đâu phải thảm nhung
    Để ta ung dung bước
    Làm sao mà biết được
    Bến đợi là nơi đâu

               Cuộc đời là sân khấu
               Những màn kịch bi, hài
               Ai cho mượn bờ vai
               Những khi ta vấp ngã

                           Đường đời chông gai quá
                          Ai che chở mình đây
                          Phải tự mình đứng dậy
                          Và ngẩng mặt bước lên

                                               Việc gì đến sẽ đến
                                               Theo dòng đời nổi trôi
                                                Bàn tay nào bối rối
                                                Viết vội những câu thơ

                                                                   Đời còn ai để nhớ
                                                                   Bao năm trời trôi qua
                                                                   Trên vết xưa tàn phá
                                                                   Hồn ta hằn vết roi


                                                                             LGK
 

No comments:

Post a Comment