Câu thơ lục bát mộng mơ
Đưa tôi trở lại tuổi thơ năm nào
Sân trường áo trắng xôn xao
Tuổi hồng mười sáu với bao mộng đầu
Đường về có kẻ theo sau
Ơ sao hắn lại gật đầu như quen
Thẹn thùng nón lá nghiêng che
Nghe như đâu đó tiếng ve gọi hè
Nắng rơi trên những hàng me
Từng cành phượng đỏ đang khoe sắc màu
Hôm nay hắn vẫn theo sau
Ngập ngừng áo trắng cúi đầu làm duyên
Một thời mực tím ngoan hiền
Tuổi hồng chưa biết muộn phiền vấn vương
Người ta vẫn đứng bên đường
Mà sao áo trắng vẫn thường, thờ ơ
Một hôm chẳng thấy ai chờ
Thế rồi áo trắng ngẩn ngơ.. biết buồn
LGK
No comments:
Post a Comment