Friday, December 23, 2011

Vu Vơ

 
 
Chiều tàn nắng đã úa màu
Thu đi có biết rằng đau lá vàng?
Lỡ rồi một chuyến đò ngang          
Con thuyền không bến nặng mang nỗi sầu

Bây giờ ngăn cách bể dâu
Thà đừng gặp gỡ mai sau chẳng buồn
Ngoài trời mưa lũ đang tuôn
Mây trên đỉnh núi sợi buồn đang giăng

Bài thơ viết giữa đêm trăng
Để chuyên chở những băn khoăn riêng mình
Thơ đây không phải thơ tình
Vì buồn viết chuyện chúng mình vu vơ

Tâm tình gửi trọn vào thơ
Để còn dệt mộng đan mơ với đời
Nỗi niềm đong đã đầy vơi
Điệu ru dĩ vãng một thời quen nhau

Nửa vầng trăng rụng bên cầu
Thu đi nắng đã chuyển màu sang đông
Gió về rụng lá thu phong
Đem giông bão đến cho lòng ngổn ngang

 
LGK

1 comment: