Tuesday, April 19, 2011

Đời Đá Vàng

 
"Ta lần mòn leo mãi
Không qua được vách sầu"
Trên đường đời cô độc
Ta ngạo nghễ bước mau
Mặc giòng đời đưa đẩy
Không kể lể than van
Ngước mặt nhìn thực tế
Ta mỉm cười chấp nhận
Một đời lắm đa đoan
Với trái tim rộng mở
Và cõi lòng khoan dung
Ta yêu đời dù biết
Đời đầy những muộn phiền
Như những lời kinh khổ
Ai đang đọc từng đêm
Thôi cứ leo, leo mãi
Chắc qua được vách sầu
Ta ước mơ nhiều rồi
Chẳng nhận được bao nhiêu
Trên đời này ai biết:
"Có một thời khóc than
Mới hiểu Đời Đá Vàng"
 
LGK

1 comment:

  1. Cái vách sầu này sao mà nó cao thế? Làm sao mà leo qua được đây ..Oh! Oh chắc té..
    Weekend vừa rồi ăn cơm tối ở nhà KMT, LGK có hát bài Đời Đã Vắng, ý quên ... Đời Đá Vàng nên có cảm hứng viết bài thơ này.

    ReplyDelete