Mưa rơi trên nhánh sầu đông
Thương người con gái má hồng truân chuyên
Tưởng rằng an phận đẹp duyên
Ngờ đâu sóng vẫn dập thuyền miên man
Buồn cho một kiếp hồng nhan
Đường trần chẳng được nhẹ nhàng bước chân
Bây giờ đã cuối tuổi xuân
Nỗi buồn vẫn cứ như gần như xa
Một đời cũng cõi người ta
Âm thầm lệ đổ phôi pha má hồng
"Như con chim nhốt trong lồng"
Bao năm vẫn hót dẫu lòng đớn đau
Lồng son chôn kín tình sầu
Có ai hiểu được niềm đau ngọt ngào
Vui buồn vẫn hót xôn xao
"Ai đem khóa chết chim vào lồng nghiêm"
Chim thầm ước khoảng trời riêng...
LGK
Bài này được viết sau khi LGK tình cờ đọc lại Bài Thơ Đan Áo của TTKH.
ReplyDeleteViết để thương thân phận người đàn bà.