Mưa đan nỗi nhớ trong lòng
Chắc gì người đến mà mong mà chờ
Xóa tan đi một giấc mơ
Giữ làm chi nữa dại khờ thuở xưa
Hình như đã tạnh cơn mưa
Lòng còn giông tố vẫn chưa chịu tàn
Ngày xưa lỡ chuyến đò ngang
Nhớ chiều hôm ấy thu sang ngập ngừng
Chiều đi bỏ nắng sau lưng
Con thuyền tách bến thôi đừng đợi nhau
Bao mùa phượng đã qua mau
Sao nghe nằng nặng nỗi sầu chia xa
Tình đời cơn gió thoảng qua
Người đi vạn nẻo sơn hà về đâu
Một vầng trăng rụng bên cầu
Đàn xưa đã lỡ cung sầu héo hon
Môi giờ đã nhạt màu son
Bài thơ năm cũ chỉ còn đống tro
Trách ai để lỡ chuyến đò
Giờ ta đã lỡ chuyến đò đời nhau
LGK
No comments:
Post a Comment