Hò hẹn mãi nhưng sao em không đến
Để trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh
Anh vẫn biết em không hề hứa hẹn
Vẫn nuôi niềm hy vọng có em sang
Vẫn đợi chờ dù mỏi bước lang thang
Dù em đến hay là em không đến
Nếu em biết tình anh như ngọn nến
Vẫn âm thầm soi sáng lối em đi
Khi em buồn hoen lệ ướt bờ mi
Anh lặng lẽ cùng em buồn lên mắt
Nếu giữ được tay em trong khoảnh khắc
Thì một đời tay sẽ mãi trong tay
Dù đường đời có sương gió đắng cay
Anh giữ chặt sẽ không rời không bỏ
Nếu em biết tình anh hoài rộng mở
Không màng em có hiểu rõ hay không
Tình vẫn nồng như ánh nắng vàng hong
Ngàn đời thế vẫn bất di bất dịch
Đường vào tim dẫu rằng xa mù mịt
Nhưng có em đời sẽ có bình minh
Hãy lắng nghe tiếng đập của niềm tin
Đang xao động ở trong từng nhịp thở
CNV
CNV viết bài thơ này theo cảm xúc của hai câu thơ mà CNV đã đọc được nhiều năm trước:
ReplyDelete"Nếu em biết tình anh rộng mở
Đến hay đi thì vẫn vô cùng"