Thôi nhắc làm chi chuyện tình buồn
Đốt tình thư cũ lệ trào tuôn
Đời người con gái duyên phận bạc
Thuyền vẫn đi hoang mặc bến chờ
Mây vẫn giăng sợi thương sợi nhớ
Khúc tình buồn đem viết thành thơ
Đốt tình thư cũ lệ trào tuôn
Đời người con gái duyên phận bạc
Thuyền vẫn đi hoang mặc bến chờ
Mây vẫn giăng sợi thương sợi nhớ
Khúc tình buồn đem viết thành thơ
Mong chôn kín niềm đau dĩ vãng
Bến hẹn xưa thôi chẳng đợi chờ
Giọt lệ nào rơi trên nỗi nhớ
Mưa vẫn buồn giọt nhớ giọt thương
Biết ai phủi hộ mưa trên áo?
Khi người xưa đã bỏ đi rồi
Em về vá lại vết thương lòng
Giữ làm kỷ vật lúc sang sông
Mai đây áo trắng về bên ấy
Giấu kín trong tim một bóng hình
Thu vừa chớm ngoài trời gió lạnh
Có một người con gái đơn côi
Thì thầm khẽ đọc lời kinh nguyện
Lạy Chúa thương con số phận buồn
Bến hẹn xưa thôi chẳng đợi chờ
Giọt lệ nào rơi trên nỗi nhớ
Mưa vẫn buồn giọt nhớ giọt thương
Biết ai phủi hộ mưa trên áo?
Khi người xưa đã bỏ đi rồi
Em về vá lại vết thương lòng
Giữ làm kỷ vật lúc sang sông
Mai đây áo trắng về bên ấy
Giấu kín trong tim một bóng hình
Thu vừa chớm ngoài trời gió lạnh
Có một người con gái đơn côi
Thì thầm khẽ đọc lời kinh nguyện
Lạy Chúa thương con số phận buồn
LGK
Lâu lâu than thở một tí cho đỡ buồn.
ReplyDeleteLạy chúa làm sao cho hết buồn
ReplyDeleteLàm sao số phận hết cô đơn
Làm sao quên được người xua ấy
Tâm được bình yên một kiếp buồn
Thơ của Nguyên Thảo buồn quá!
DeleteLGK