Ngọn gió nào đưa nắng vàng vào hạ
Trên nền trời mây trắng ngủ quên trôi
Vườn nhà ai hoa tím đã nở rồi
Màu hoa tím bỗng chạm vào nỗi nhớ..
Nhớ thương ơi, áo trắng hiền một thuở
Trong sân trường ngập nắng lá me bay
Tóc thề xưa buông xõa trên vai gầy
Chiều tan học hững hờ nghiêng vành nón
Con đường cũ chẳng còn ai đưa đón
Áo trắng buồn cúi mặt lệ hoen mi
Giấu trong tim niềm đau tuổi dậy thì
Hình bóng đó..bây giờ xa xôi quá
Giọt lệ nào ướt câu thơ mùa hạ
Mái tóc thề giờ cũng đã thôi bay
Sao niềm thương nỗi nhớ vẫn đong đầy
Chân lạc lõng giữa dòng đời bỡ ngỡ
Chiều mùa hạ hong nắng vàng rực rỡ
Gió chợt về làm hoa lá xôn xao
Gom niềm riêng của một thuở, năm nào
Đem chôn giấu trong vùng trời kỷ niệm
LGK
No comments:
Post a Comment