Friday, March 17, 2017
Bài Không Tên 14
Đưa tay ngắt cành hoa đã héo
Mây bay về muôn nẻo trời xa
Thêm mùa hạ nữa đã qua
Thu rơi trên ngọn thông già ngoài sân
Gió mùa ơi đừng khơi niềm nhớ
Để ta đừng bỏ dở bài thơ
Một năm qua rất hững hờ
Lệ còn mặn ướt trên bờ môi khô
Ve thôi hát vì thu đang tới
Lá rơi nhiều cũng bởi mùa thu
Thôi thì sống kiếp phù du
Người đi hôm ấy sương mù giăng giăng
Gió vi vút bên thềm hiên vắng
Hoàng hôn buồn con nắng vàng hanh
Hạ tàn lá chẳng còn xanh
Thương ngày tháng cũ long lanh giọt sầu
Ta tiếc thương vầng trăng đã vỡ
Lòng ngập tràn nỗi nhớ không tên
Tiếng mưa tí tách bên thềm
Giòng đời cứ vẫn êm đềm trôi nhanh
LGK
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
Bài thơ này viết xong vào đầu thu năm ngoái, bỏ quên trong draft, hôm nay post thì hơi trái mùa.
ReplyDeleteLGK
Lá vàng thôi khóc lá xanh
ReplyDeleteNhưng cành cây cũ mãi đành chơ vơ
Chị ơi .! Thương đến bao giờ .
Cho thân héo úa , cho thơ mãi sầu
Kiếp này dù lỡ biển dâu
Thì xin gặp lại kiếp sau xum vầy
Chị ơi...! Lâu quá em không thấy chị trên face , em sang đây thăm chị , đọc thơ chị , buồn quá ....! Em cũng đề tặng chị vài câu ...