Wednesday, December 27, 2017
Mưa Đầu Đông
Mưa làm ướt một trang thơ
Giọt dài giọt vắn hững hờ lệ hoen
Lối mòn còn dấu chân quen
Hắt hiu ngọn gió buồn len qua mành
Mưa làm ướt rặng thông xanh
Nghe như đâu đấy trên cành tiếng chim
Nỗi buồn ai buộc vào tim
Trăm năm thương cánh hoa sim thuở nào
Mưa làm nỗi nhớ dâng cao
Giọt rơi tí tách lao đao cung buồn
Trời làm mưa vẫn mưa tuôn
Đàn ai văng vẳng sầu buông não nề
Mưa làm môi lạnh tái tê
Hàng cây nghiêng đứng bên lề gọi sương
Cho ta nhắn gió muôn phương
Sao còn bay mãi cuối đường heo may?
Mưa làm cho tóc thôi bay
Sầu đông hoa tím giờ đây đã tàn
Ngoài hiên tiếng gió thở than
Mong xuân trở lại mây đan nắng hồng
LGK
Wednesday, October 25, 2017
Tương Tư Hạ
Chiều nay mưa bỗng rơi nhanh
Hạt rơi nặng nhẹ vây quanh nỗi sầu
Thu về qua ngõ đã lâu
Tương tư nắng hạ nhớ mầu mây bay
Qua nhanh những tháng cùng ngày
Hạ đi chưa nỡ heo may thu về
Từng cơn gió lạnh tái tê
Lá vàng từng chiếc bên lề rụng rơi
Mây thu giăng xám bầu trời
Buồn thương cánh phượng tả tơi bên đường
Nhớ về dĩ vãng thân thương
Niềm thương nỗi nhớ còn vương trong lòng
Nửa vầng trăng khuyết ngoài song
Trăng ơi có hiểu long đong phận này
Cuối đời tay vẫn trắng tay
Buồn như chiếc lá vàng bay hững hờ
Tàn rồi những ước cùng mơ
Bao giờ thôi viết lời thơ giận đời
Thôi thì nhặt hạt lệ rơi
Gói vào mây xám lưng trời mưa sa
LGK
Sunday, October 1, 2017
Hoài Niệm
Hai năm chẵn.. từ mùa thu tang tóc!
Hạ vừa tàn trong gió thoảng heo may
Ôm niềm đau lẳng lặng sống qua ngày
Thu lại đến cho hồn ta khắc khoải
Đời lênh đênh như con thuyền không lái
Trôi bập bềnh sóng xô giạt về đâu
Bụi thời gian làm bạc trắng mái đầu
Bao dòng lệ từng đêm rơi lặng lẽ
Gió xạc xào trong màn đêm quạnh quẽ
Vạc xa đàn vang tiếng khóc nỉ non
Ta lê chân cho hết kiếp mỏi mòn
Mảnh tim vỡ là hành trang lữ thứ
Ngàn năm chẳng phôi phai tình mẫu tử
Ngày qua ngày nỗi nhớ vẫn dâng cao
Dòng lệ kia mãi mãi vẫn tuôn trào
Như ngọn sóng xô hoài trên biển cả
Trời đã trao một số phần nghiệt ngã
Một mảnh đời, một số kiếp long đong
Nhớ thương ơi, vẫn mang nặng trong lòng
Hai năm chẵn.. từ mùa thu tang tóc!
LGK
Tuesday, June 20, 2017
Khoảng Trời Mùa Hạ
Hàng thông đứng xanh khoảng trời mùa hạ
Hoa Bằng Lăng màu tím vẫn kiêu sa
Đang ngả nghiêng khoe sắc dưới hiên nhà
Từng giọt nắng nhẹ nhàng rơi trên lá
Gió giao mùa rừng xưa đang thay áo
Lũ yến vàng bay trong nắng xôn xao
Công viên xưa ghế đá của năm nào
Vẫn còn đó nhưng tìm đâu chân sáo
Hoa có nở đỏ rực phương trời ấy?
Người ra đi đã biền biệt chân mây
Những mùa trăng lúc khuyết rồi lại đầy
Chút kỷ niệm giờ biết tìm đâu thấy
Ta vẫn mãi yêu vầng trăng mười sáu
Dù tuổi đời đã chồng chất lên nhau
Theo thời gian mái tóc đã bạc màu
Còn đâu nữa tuổi hồng năm mười sáu
Sao nỗi nhớ chẳng tàn theo ngày tháng
Nợ đa đoan vẫn mãi mãi cưu mang
Gói trong thơ bao cay đắng ngập tràn
Đem gửi gió theo mây trời lãng đãng
LGK
Sunday, May 7, 2017
Xa Rồi Mùa Đông
Ngọn gió cuối đông vẫn thổi về
Bên ngoài hiên vắng lạnh tái tê
Bao giờ chim én quay trở lại
Chở nắng hôn lên mái tóc thề
Giọt nắng đi hoang rớt trên cành
Thành chùm hoa nắng chiếu long lanh
Mùa xuân đang đến rừng chưa thức
Tiếng gió vi vu lướt qua mành
Cánh bướm nhẹ hôn đóa hoa vàng
Từng đàn mây trắng vẫn lang thang
Bỗng dưng xao xuyến buồn vô cớ
Một thoáng bâng quơ rất nhẹ nhàng
Rặng thông buồn bã hứng mưa chiều
Hoàng hôn đang xuống rất cô liêu
Bên ấy chiều nay mưa hay nắng?
Xuân đến bên đây vẫn tiêu điều
Lại một mùa đông đã qua rồi
Dòng đời lặng lẽ vẫn êm trôi
Bâng khuâng thầm hỏi vì sao nhỉ
Xuân đến lòng ta vẫn bồi hồi
LGK
Sunday, April 16, 2017
Đầu Xuân
Từng giọt mưa rơi
Giăng mắc xuống đời
Xuân vừa trở lại
Thương nhớ đầy vơi
Bầu trời âm u
Mây còn ngái ngủ
Trên rặng thông già
Gió đã ngừng ru
Bước chân âm thầm
Nỗi nhớ lặng câm
"Tình anh anh giữ
Tình em em cầm"
Biết phải làm sao
Thơ vẫn nghẹn ngào
Vì đời cay đắng
Đầy những hư hao
Đếm giọt sương mai
Lòng buồn tê tái
Đời còn lại gì
Quá khứ, tương lai?
LGK
Saturday, April 1, 2017
Kiếp Dã Tràng
Mùa xuân đã thập thò bên khung cửa
Con én vàng đang nhảy nhót cành thông
Những cành hồng đang kết nụ đơm bông
Đông lặng lẽ ra đi không từ giã
Đã qua rồi những mùa đông nghiệt ngã
Đợi xuân về mây xõa tóc non cao
Trong nắng hồng hoa lá cũng xôn xao
Bao thương nhớ, gió mang về bên đó
Những giọt sương long lanh trên ngọn cỏ
Hay đó là giọt nước mắt của trăng
Đang khóc thầm vì thương cánh sao băng
Đã vụt tắt vào đầu thu năm ấy
Rặng thông già, con phố xưa còn đấy
Mà người đi biền biệt đã bao năm
Như chim trời bay về chốn xa xăm
Người ở lại tháng năm buồn da diết
Dòng dư lệ, tâm tình này ai biết
Chẳng còn gì đời không có bình minh
Như Dã Tràng sống một kiếp lặng thinh
Vẫn lặng lẽ chôn nỗi buồn vào cát
LGK
Friday, March 17, 2017
Bài Không Tên 14
Đưa tay ngắt cành hoa đã héo
Mây bay về muôn nẻo trời xa
Thêm mùa hạ nữa đã qua
Thu rơi trên ngọn thông già ngoài sân
Gió mùa ơi đừng khơi niềm nhớ
Để ta đừng bỏ dở bài thơ
Một năm qua rất hững hờ
Lệ còn mặn ướt trên bờ môi khô
Ve thôi hát vì thu đang tới
Lá rơi nhiều cũng bởi mùa thu
Thôi thì sống kiếp phù du
Người đi hôm ấy sương mù giăng giăng
Gió vi vút bên thềm hiên vắng
Hoàng hôn buồn con nắng vàng hanh
Hạ tàn lá chẳng còn xanh
Thương ngày tháng cũ long lanh giọt sầu
Ta tiếc thương vầng trăng đã vỡ
Lòng ngập tràn nỗi nhớ không tên
Tiếng mưa tí tách bên thềm
Giòng đời cứ vẫn êm đềm trôi nhanh
LGK
Subscribe to:
Posts (Atom)