Wednesday, August 3, 2016
Hoa Ngọc Lan
Ngọc Lan năm ấy hương đưa
Cài lên mái tóc tuổi vừa biết yêu
Mắt buồn đã biết đăm chiêu
Tan trường có những buổi chiều ngẩn ngơ
Đêm về cố tập làm thơ
Bài thơ của thuở ngu ngơ tình đầu
Thế rồi hè đến thật mau
Chia tay ngày ấy nỗi sầu nặng mang..
.. Hôm nay nhìn đóa Ngọc Lan
Chợt đâu dĩ vãng miên man hiện về
Tâm tư dao động tái tê
Một thời áo trắng tóc thề còn đâu
Bao năm mưa nắng trên đầu
Giờ đây tóc đã úa màu thời gian
Phai rồi một cái hồng nhan
Cho nên ta đếm thời gian một mình
Còn đâu một nụ cười xinh
Âm thầm riêng với bóng hình lẻ loi
LGK
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment