Friday, November 14, 2014
Trả Lời Một Câu Hỏi
Thơ anh hỏi tại sao em hay khóc
Khi thu về nhìn lá rụng ngẩn ngơ
Đã bao năm sao vẫn cứ đợi chờ
Con tàu nhỏ không trở về bến đợi?
Biết làm sao để trả lời câu hỏi
Anh vô tình khơi lại chuyện ngày xưa
Chuyện ngày xưa, biết nói mấy cho vừa
Em đã cố vùi chôn trong dĩ vãng
Chuyện bắt đầu, từ mùa thu năm đó
Một buổi chiều hai đứa đứng trú mưa
Lén nhìn nhau có nói cũng bằng thừa
Tình đã nở trong mùa thu rạng rỡ..
..Rồi tình vỡ cũng trong mùa lá đổ
Sân ga buồn in bóng nhỏ cô liêu
Tiễn người đi vào một buổi mưa chiều
Con tàu đó chẳng bao giờ trở lại
Thôi anh ạ, chuyện đời em là thế
Đừng bận tâm đừng chua xót cho em
Đừng băn khoăn khi em khóc sau rèm
Anh có thể, không bao giờ thấu hiểu
LGK
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
Dù vẫn biết, chẳng thế nào anh hiểu
ReplyDeleteNhưng xé lòng, nhìn em khóc ! - dửng dưng?
Nhuộm gió thu, bằng nước mắt lưng chừng
Anh xin dệt, vần thơ đầy thương nhớ
Khóc nữa em, cho thơ không lỡ dở
Cho mầm non hy vọng, chẳng héo khô
Để một ngày, dù trong cõi hư vô
Ngày hội ngộ, (thấy) em cười trong nước mắt!
Cám ơn anh, những phút giây an ủi
DeleteEm vui mừng vì anh hiểu thơ em
Gió cuối thu dù lạnh buốt bên thềm
Vẫn thấy ấm, vì dòng thơ tri kỷ
LGK
Thôi đừng khóc, người em bé nhỏ
ReplyDeleteHãy vui lên, nắng xế chiều rồi!
Hương thu còn chút, chơi vơi
Dư âm một thửa, suốt đời không quên
*
Anh không khóc, dù tình dang dở
Chỉ đêm dài, nức nở xót thương
Một lần, ta chọn sai đường
Em về bên ấy, vấn vương bên này.