Friday, July 4, 2014
Mùa Phượng Cũ
"Anh đi tít tắp dặm hồng
Bỏ quên xác phượng nhói lòng hạ xưa"
Ngoài trời hoa nắng đong đưa
Nhớ xưa chẳng ngại nắng mưa đường về
Người đi bỏ lại câu thề
Tủi cho cánh phượng não nề rụng rơi
Đưa tay ngắt cánh sao trời
Đem về ghép lại thành lời thơ vương
Hàng cây soi bóng bên đường
Nhặt cành phượng đỏ bỗng thương nắng hè
Chiều nào nón lá nghiêng che
Tóc bay trong gió sắt se má hồng
Mỏi mòn nắng đợi mưa trông
Thế rồi sáo đã sang sông theo chồng
Bây giờ thuyền đã đổi dòng
Chẳng còn chuyên chở chờ mong thuở nào
Sang sông thuyền đã cắm sào
Làm sao biết được bến nào đục trong..
LGK
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
It's a long weekend. Club Làm Thơ đi chơi hôm nay mới post bài.
ReplyDeleteLGK
Người đâu xuất khẩu thành thơ
ReplyDeleteĐể ai lưu luyến, thẫn thờ từ nay
Mà sao lòng đậm chua cay
Phải chăng lỡ dở, kiếp này, duyên xưa?
Bao năm, vẫn nặng gió mưa
Còn đây, một chút duyên thừa cho nhau!
Vai gầy nặng gánh thương đau
DeleteKiếp này đã lỡ duyên sau sẽ chờ
Bao lần gẫy nhịp cầu mơ
Lệ đong bằng những câu thơ vụng về
LGK
Dù cho chẳng trọn câu thề
ReplyDeleteQuên sao đường cũ, vai kề bên nhau
Bốn chục năm, thật qua mau
Còn bao năm nữa, kiếp sau ước nguyền
Chuyện xưa dấu mãi trong lòng
ReplyDeleteĐành duyên phận bạc má hồng xưa nay
Trong tim ghi khắc hình hài
Xin làm thân hến ngậm cay đắng vào
Xưa hoa phượng nở xôn xao ...!
Hôm nay phượng nở ...Nghe đau nhói lòng ...!