Friday, May 16, 2014
Bâng Khuâng
Một buổi sáng bình minh
Ngồi bâng khuâng tự tình
Nụ tầm xuân vừa hé
Giọt nắng hồng lung linh
Chim én đã về qua
Mây bay trong chiều tà
Tâm tư nặng vai gánh
Một mình ta với ta
Mùa xuân ngủ trên vai
Mưa rơi giọt ngắn dài
Một đời tôi khờ dại
Tiếc nuối cuộc tình phai
Thời gian vội vã trôi
Bao năm đã qua rồi
Một hôm bỗng chợt thấy
Tôi làm héo đời tôi
Chiều nay nắng rớt mau
Tóc xưa đã bạc mầu
Từ nay và mãi mãi
Sẽ chẳng gọi tên nhau
LGK
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment