Thơ anh hỏi tại sao em hay khóc
Khi thu về nhìn lá rụng ngẩn ngơ
Đã bao năm sao vẫn cứ đợi chờ

Con tàu nhỏ không trở về bến đợi?
Biết làm sao để trả lời câu hỏi
Anh vô tình khơi lại chuyện ngày xưa
Chuyện ngày xưa, biết nói mấy cho vừa
Em đã cố vùi chôn trong dĩ vãng
Chuyện bắt đầu, từ mùa thu năm đó
Một buổi chiều hai đứa đứng trú mưa
Lén nhìn nhau có nói cũng bằng thừa
Tình đã nở trong mùa thu rạng rỡ..
..Rồi tình vỡ cũng trong mùa lá đổ
Sân ga buồn in bóng nhỏ cô liêu
Tiễn người đi vào một buổi mưa chiều
Con tàu đó chẳng bao giờ trở lại
Thôi anh ạ, chuyện đời em là thế
Đừng bận tâm đừng chua xót cho em
Đừng băn khoăn khi em khóc sau rèm
Anh có thể, không bao giờ thấu hiểu
LGK