"Nhỏ đừng xinh nữa nhỏ ơi
Kẻo anh chết sững giữa trời đêm đêm
Đã đi đừng ngoái lại nhìn
Kẻo anh lạc mất, mẹ tìm không ra!"
Kẻo anh chết sững giữa trời đêm đêm
Đã đi đừng ngoái lại nhìn
Kẻo anh lạc mất, mẹ tìm không ra!"
Thơ Từ Thế Mộng
Ai kêu anh ngắm để mà than van
Đi đường cứ liếc dọc ngang
Lơ ngơ lạc lối anh than nỗi gì
Thôi anh đừng có sầu bi
Về nhà ráng học để thi ra trường
Anh đừng thơ thẩn vấn vương
Nếu anh thi rớt ai thương mà hòng
Tui đây hổng nói dài dòng
Anh không ráng học đừng hòng làm quen
Anh đừng lải nhải nữa nhe
Tui không nghe nữa có khen cũng thừa
Bây giờ anh đã nghe chưa
Anh học thật giỏi cho vừa lòng tui
Nếu không anh phải rút lui
Chứ đừng đứng cửa nhà tui nói càng
LGK
Vô tình đọc được bài thơ rất 'cute' của Trần Thế Mộng. LGK xin phép viết họa lại.
ReplyDelete