Đò vẫn buồn đợi người lữ khách
Sao chẳng về thăm lại thôn xưa
Hôm nay trời bỗng đổ mưa
Trên sông bến cũ đò xưa còn chờ
Đời lận đận một lần dang dở
Cô lái buồn trở lại bến sông
Đành thôi số phận long đong
Nắng chiều chưa tắt đò không có người
Sao ngày đó ân tình không ngỏ?
Để sông xưa thuyền vẫn đợi chờ
Nửa vầng trăng khuyết bơ vơ
Nước trôi trôi mãi hững hờ.. nước trôi
Có những lúc gió đùa ngọn trúc
Tiếng ai hò hiu hắt bên sông
Thuyền ơi nước chảy xuôi dòng
Hãy chuyên chở hết nỗi lòng đầy vơi
Nếu đã biết thuyền xưa vẫn đợi
Xin một lần ghé lại thăm nhau
Đường đời đâu đã về đâu
Đò còn đợi khách bến sầu đơn côi
Thuyền ơi nước chảy xuôi dòng
Hãy chuyên chở hết nỗi lòng đầy vơi
Nếu đã biết thuyền xưa vẫn đợi
Xin một lần ghé lại thăm nhau
Đường đời đâu đã về đâu
Đò còn đợi khách bến sầu đơn côi
Một hôm đọc lại bài Đò Chiều, LGK có cảm hứng viết tiếp phần thứ hai..
ReplyDelete