Cuồn cuộn đến nhanh
Mang theo giông bão
Từ cõi xa xăm
Gió ngang tâm khảm
Se sắt nỗi đau
Nỗi niềm quên lãng
Bỗng chốc dâng cao
Tình yêu thưở ấy
Như nụ tầm xuân
Một thời lãng mạn
Một thoáng mộng du
Tình vừa kết nụ
Hạ cũng vừa sang
Thôi đành dĩ vãng
Cuốn theo thời gian
Tình như chiếc lá
Trước gió ngày thu
Nên đành an phận
Giấc ngủ ngàn thu
Tình nay hóa đá
Phím đá mùa đông
Có còn chăng nữa
Cũng đã rêu phong
CNV
CNV said...
ReplyDeleteBài này lúc đầu là CNV viết chung với chị LGK. Nhưng khi viết xong thì thấy là ý chính không có "thương nhớ" chút nào. Thế nên bài này trở thành "Bốn Mùa Tàn Phai" ...