Nắng xuyên qua những hàng me
Tan trường nón lá nghiêng che tóc thề
Có người theo bước em về
Ngập đường áo trắng trưa hè xôn xao
Ơ hay chẳng hiểu tại sao
Đi ngang người ấy cười chào như quen
Lại còn nói khẽ lời khen
Cô ơi xinh quá nắng ghen má hồng
Hè đi ngơ ngẩn nhớ mong
Người còn đứng ngắm phượng hồng xót xa
Sân trường lớp học hôm qua
Nay mai rồi sẽ nhạt nhòa dấu xưa
Trưng Vương những buổi chiều mưa
Mặc dù chẳng hẹn vẫn đưa nhau về
Thương nhau xin giữ lời thề
Con đường tình sử thu về thênh thang
Gió ơi sao cứ thổi sang
Để tà áo trắng ngỡ ngàng bay lên
"Dịu dàng đôi ngón tay tiên
Giữ hờ mép áo làm duyên qua đường"
Mặc dù chẳng hẹn vẫn đưa nhau về
Thương nhau xin giữ lời thề
Con đường tình sử thu về thênh thang
Gió ơi sao cứ thổi sang
Để tà áo trắng ngỡ ngàng bay lên
"Dịu dàng đôi ngón tay tiên
Giữ hờ mép áo làm duyên qua đường"
Nhớ thời áo trắng Trưng Vương
Giờ đâu còn nữa cổng trường đợi nhau
Nếu thương ta hãy tìm nhau
Xin đừng đợi đến mai sau lỡ làng
CNV
Giờ đâu còn nữa cổng trường đợi nhau
Nếu thương ta hãy tìm nhau
Xin đừng đợi đến mai sau lỡ làng
CNV
Chiều nay nắng chẳng vội vàng
Em ngồi thơ thẩn mơ màng chuyện xưa
Ngày xưa còn bé nên chưa
Chưa buồn chưa biết gió mưa cuộc đời
Nào đâu biết nỗi chơi vơi
Khi rời áo trắng đợi chờ chinh nhân
Hàng me lá đổ bâng khuâng
Thương người biền biệt gian truân sa trường
Thơ tình thì viết chẳng tường
Nửa thương nửa dỗi nửa hờn nửa yêu
Mong người nơi đó chắt chiu
Gối đầu mơ mộng những chiều có nhau
Thời gian vùn vụt qua mau
Hàng cây phượng tím thay màu từ lâu
Thời áo trắng nay còn đâu
Tình yêu rồi cũng cúi đầu lặng thinh
Buồn cho duyên phận chúng mình
Cổng trường đưa đón chuyện tình năm xưa
Bây giờ vắng bóng người đưa
Trường đời thăm thẳm tìm người nơi đâu
Em ngồi thơ thẩn mơ màng chuyện xưa
Ngày xưa còn bé nên chưa
Chưa buồn chưa biết gió mưa cuộc đời
Nào đâu biết nỗi chơi vơi
Khi rời áo trắng đợi chờ chinh nhân
Hàng me lá đổ bâng khuâng
Thương người biền biệt gian truân sa trường
Thơ tình thì viết chẳng tường
Nửa thương nửa dỗi nửa hờn nửa yêu
Mong người nơi đó chắt chiu
Gối đầu mơ mộng những chiều có nhau
Thời gian vùn vụt qua mau
Hàng cây phượng tím thay màu từ lâu
Thời áo trắng nay còn đâu
Tình yêu rồi cũng cúi đầu lặng thinh
Buồn cho duyên phận chúng mình
Cổng trường đưa đón chuyện tình năm xưa
Bây giờ vắng bóng người đưa
Trường đời thăm thẳm tìm người nơi đâu
Một kỷ niệm đẹp ..
ReplyDeleteCNV không có kỷ niệm này. Nhưng mấy hôm nay bị chị LGK rầy: 'Sao dạo này lười thế!'. Nên phải cố tưởng tượng (nhiều) để viết bài này đây! Viết theo thời chinh chiến của chị LGK.
ReplyDelete