LGK
Thu đi rồi nắng buồn hiu hắt
Đông vừa về gió lạnh heo may
Người đi hôm đó mưa bay
Giọt mưa thút thít tháng ngày thở than
Xa nhau rồi sầu vương lối cũ
Nỗi vui buồn biết ngỏ cùng ai
Sương rơi đẫm ướt bờ vai
Tình ơi sao cứ miệt mài nhớ thương
Hoa xoan buồn ngẩn ngơ trong gió
Cánh hoa tàn rơi rụng ngoài sân
Câu thơ viết đã lạc vần
Đường tình giờ đã vài lần thương đau
Bàn tay nào còn đan nỗi nhớ
Giọt lệ nào cay đắng mặn môi
Bây giờ tình đã mồ côi
Mai đây rồi còn ai vuốt tóc
Ai lau giùm mắt lệ hoen mi?
"Người ơi gặp gỡ làm chi"
Bây giờ duyên chẳng còn gì mà mong
CNV
Thu chưa đi mà đông lại đến
Gió vội vàng chênh chếch mưa bay
Sương mù che kín hình hài
Trời se se lạnh lân lay chốn này
Hỏi mùa đông bên ai có lạnh
Tuyết có về làm chạnh lòng chưa ?
Bên này trời chỉ đổ mưa
Nhưng cơn bão tuyết dây dưa trong lòng
Nhớ một ngày mùa đông năm cũ
Tuyết rơi nhiều trắng phủ trời đêm
Vói tay nhấc lấy cánh mềm
Hoa tan vụn vỡ mông mênh giọt buồn
Se sắt lòng lệ tuôn bờ mắt
Chắt chiu gì thu tắt đông sang?
Cất lòng tâm sự ngổn ngang
Dư âm một cõi ngút ngàn trời xa
LGK said..
ReplyDeleteCứ mỗi lần đông về thì lại có một nỗi buồn vu vơ ..
CNV said...
ReplyDeleteMùa thu thì chị nhớ bâng quơ
Mùa đông chị lại buồn vu vơ
Mùa xuân chắc chị vui vô cớ
Hạ về chỉ sẽ giận bất ngờ ...
Các bạn nhớ đến blog đọc nha!
LGK said...
ReplyDeleteÝ cô nói mỗi mùa mỗi tật?
Tật nào cũng đáng ghét phải không
Chị trót mang tâm hồn lãng mạn
Cố sửa hoài sửa mãi chẳng xong
Mùa thu xưa ...Dáng thơ hồn trong sáng
ReplyDeleteNay còn tìm đâu bóng dáng thủa xa xưa
LGK said..
DeleteCám ơn Thảo Nguyễn nhe. Thơ hay lắm