LTT
Anh đi để lại em Sóc Trăng
Tiếng cười vang tiếng hát trẻ thơ
Qua đi mất tuổi mai hẹn hò
Ngày mới lớn lòng còn vụng dại
Nhưng giờ lại tiếc nhớ ngày xanh
Thở hồng hộc chạy bắt chuồn chuồn
Trao cho em để được làm quen
Rồi bắt bướm cho em ép tập
Mong buổi chiều được đến đón em
Con đường ngắn nhưng mong thật dài
Ta dắt xe đi bộ cho lâu
Dừng chân lại xem hoa phượng đỏ
Em khẽ nói “hoa đẹp không anh?”
Anh gật đầu, không nói ra câu
“Cài lên tóc, hoa ghen em đẹp”
Chiến tranh đến vật đổi sao dời
Ngày anh đi không lời báo trước
Em ở lại dòng đời đưa đẩy
Anh cũng theo định mệnh an bày
Dầu tuổi thơ không lời thề ước
Trong tim anh vẫn một thiết tha
Giờ chân trời mỗi người mỗi ngả
Hướng về em nơi ấy bình an
CNV
Rồi thế đó anh đi biền biệt
Bỏ sau lưng những chuỗi ngày buồn
Tình chưa hẹn cung đàn đã lỡ
Biết lổi này ta sẽ trách ai
Hoa phượng đỏ vẫn hoài thắm đỏ
Tóc không hoa mòn mỏi thôi xanh
Cánh bướm xưa ép khô trong vở
Bỏ lâu rồi câu nói yêu anh
Bỏ sau lưng những chuỗi ngày buồn
Tình chưa hẹn cung đàn đã lỡ
Biết lổi này ta sẽ trách ai
Hoa phượng đỏ vẫn hoài thắm đỏ
Tóc không hoa mòn mỏi thôi xanh
Cánh bướm xưa ép khô trong vở
Bỏ lâu rồi câu nói yêu anh
LGK
Và tan rồi mộng ước mong manh
Chiến tranh đó làm em bất hạnh
Ra đi rồi có biết không anh
Em ở lại trăm ngàn đau khổ
Bài toán đời không tìm đáp số
Em phải đành gạt lệ sang ngang
Cuộc tình đó xin chôn vĩnh viễn
Trong tim này khô héo từ lâu
Em ở lại trăm ngàn đau khổ
Bài toán đời không tìm đáp số
Em phải đành gạt lệ sang ngang
Cuộc tình đó xin chôn vĩnh viễn
Trong tim này khô héo từ lâu
CNV
Đừng trở về khơi niềm đau cũ
Biết nói gì nếu lỡ gặp nhau
Khi sắc hương đã bay theo gió
Và tóc mai thôi đợi người se
Xin cho em giữ niềm hoài vọng
Một tình yêu không trách dòng đời
Một linh cảm dù xa nhưng có
Nghĩa một đời hai chữ 'Tình Yêu'
Biết nói gì nếu lỡ gặp nhau
Khi sắc hương đã bay theo gió
Và tóc mai thôi đợi người se
Xin cho em giữ niềm hoài vọng
Một tình yêu không trách dòng đời
Một linh cảm dù xa nhưng có
Nghĩa một đời hai chữ 'Tình Yêu'
Đôi khi người làm thơ có nghĩ về nơi mình đã sanh ra và lớn lên, dĩ nhiên trong ký ức đó có nhiều kỷ niệm của thời mới lớn.. bài thơ này được viết trong khung cảnh đó nhưng mối tình thì chỉ là sự lãng mạn của từng người viết.
ReplyDelete