Friday, September 20, 2013

Tình Cờ


         Mưa rơi chút xíu cuối mùa...
            Đôi ta áo trắng đội mưa tan trường
              Mưa nghìn "sợi nhớ sợi thương"
                  Trong veo! đôi mắt ngó đường ngây thơ  
              
           Mai sau một chút tình cờ
           Bâng khuâng chợt nhớ cơn mưa thuở nào...
               Thơ Nguyễn Hạnh Ca Dao
 
Một thời áo trắng đẹp sao
Ngây thơ màu mắt với bao mộng đầu
Sân trường vang tiếng ve sầu
Hè về phượng nở thắm màu chia xa

        Chia tay nước mắt nhạt nhòa
        Từng trang lưu bút ép hoa phượng hồng
        Mưa rơi sợi nhớ sợi mong
        Lững lờ chiếc lá trôi không bến bờ

               Hôm nay một chút tình cờ
               Nhìn mưa chợt nhớ tuổi thơ ngày nào
               Thu về lòng thấy xôn xao
               Biết người áo trắng năm nào về đâu

                               Dòng đời lặng lẽ trôi mau
                                   Tóc xanh giờ đã bạc màu thời gian..
                                       Sân trường ngày đó thênh thang
                                           Đôi ta nhặt cánh hoa vàng tặng nhau
                                                   
                                                  Bao giờ mới gặp lại nhau..
 
                                                             LGK                     
 

Friday, September 13, 2013

Tiễn Hạ




                            Tiễn hạ đi lòng buồn vời vợi
                            Giọt sầu vương nghìn sợi tóc mai
                            Chỉ còn chút nắng nhạt phai
                            Xuyên qua kẽ lá đường dài gió bay

                                                 Chiều hôm nay bỗng trời chợt nắng
                                                 Mây bay về cõi vắng đã lâu
                                                 Mùa này còn chút mưa Ngâu
                                                 Cuối hè ve chẳng hát câu tình buồn

                                                                                Lá rơi chưa nơi phương trời ấy
                                                                                Hạ sắp tàn lòng thấy xôn xao
                                                                                Gió đang xào xạc bên rào
                                                                                Hình như thu sắp bước vào không gian
                                                  
                             Hoàng hôn xuống chân trời tím sẫm
                             Sương đêm làm ướt đẫm bờ vai
                             Nghe như tiếng gió thở dài
                             Mưa rơi lặng lẽ bên ngoài song thưa

                                               Thôi hạ nhé mùa sau gặp lại
                                               Thu sắp về tê tái vầng trăng
                                               Hỏi người có biết hay chăng
                                               Hạ đi có cánh Bằng Lăng sắp tàn

                                                                    LGK

Friday, September 6, 2013

Áo Trắng


        Áo ai trắng, trắng tinh khôi
        Thướt tha bước để "ai" ngồi ngẩn ngơ
        Để ai nghĩ vẩn nghĩ vơ
        Áo ai như một trời thơ dịu dàng
             Thơ Phạm Thị Minh Hương

  
           Áo bay trong nắng hanh vàng
           Có người đứng ngắm bàng hoàng mộng mơ
           Để rồi nhớ ngẩn nhớ ngơ
           Tương tư ánh mắt nàng thơ xa vời

               Tình ơi không giám ngỏ lời
               Thôi đành gom gió một đời nhớ nhau
               Tại lòng còn ngại mưa mau
               Đêm về lại viết những câu thơ tình

                           Đèn đêm soi một bóng hình
                           Vầng trăng bẻ nửa chúng mình tặng nhau

                           Hè về rộn tiếng ve sầu
                           Trời xanh e ấp trong mầu mắt em

                                                  Áo em mây trắng hờn ghen
                                                  Dỗi hờn hoa tím chẳng thèm dâng hương
                                                  Áo bay trắng cả cổng trường 
                                                  Có người ngơ ngẩn bên đường trông theo

                                      
                                                                         LGK