Bởi ai cũng có tình đầu
Tình tôi lẩm cẩm như là người dưng,
Thật tình không phải không thương,
Nhưng tôi không biết tơ vương buổi đầu
Thơ Vân Nguyễn
Bây giờ có trách được đâu
Lời yêu không nói nên đau một đời
Hai người nay ở hai nơi
Tơ vương bên đó lẻ loi phương này
Khối tình xin gửi trời mây
Đợi chim ô thước xây cầu Tương giang …
Đường xưa lối cũ dặm ngàn
Mong về tìm lại hương xưa ngày nào
Ngỡ ngàng tựa giấc chiêm bao
Từ xa vọng lại lời ca ngập ngừng
* Mưa sa giọt nhỏ giọt ngưng
Tuổi em còn nhỏ chưa từng nhớ thương *
“Đến ngày chập chững yêu đương
Anh đi bến khác em đau xót lòng
Giờ thì tay bế tay bồng
Tình xưa gửi nước theo sông về nguồn”
Mưa rào bất chợt trào tuôn
Che ngang giọt nắng, lạnh buồng tim tôi
Ngày xưa lẩm cẩm ngậm môi
Giờ đành lủi thủi một đời tình côi
CNV - *Ca dao Việt Nam
Bởi tôi đánh mất tình đầu
Đêm đêm nhớ mối tình Ngâu đầu đời
Thuyền tình giờ đã ra khơi
Người ơi chua xót một đời luyến lưu
Tình đầu tôi vẫn chắt chiu
Ai hay mây vẫn đìu hiu chốn này
Ngày xưa buông lỏng vòng tay
Thế nên gió đã thổi bay mối tình
Tơ vương như bóng với hình
Đời chia như nhánh lục bình trên sông
Giờ đây má chẳng còn hồng
Mong hè mau tới đời không lạnh lùng
Bây giờ xa cách nghìn trùng
Mỗi người một ngả không chung lối về...
LGK