Mùa xuân đã thập thò bên khung cửa
Con én vàng đang nhảy nhót cành thông
Những cành hồng đang kết nụ đơm bông
Đông lặng lẽ ra đi không từ giã
Đã qua rồi những mùa đông nghiệt ngã
Đợi xuân về mây xõa tóc non cao
Trong nắng hồng hoa lá cũng xôn xao
Bao thương nhớ, gió mang về bên đó
Những giọt sương long lanh trên ngọn cỏ
Hay đó là giọt nước mắt của trăng
Đang khóc thầm vì thương cánh sao băng
Đã vụt tắt vào đầu thu năm ấy
Rặng thông già, con phố xưa còn đấy
Mà người đi biền biệt đã bao năm
Như chim trời bay về chốn xa xăm
Người ở lại tháng năm buồn da diết
Dòng dư lệ, tâm tình này ai biết
Chẳng còn gì đời không có bình minh
Như Dã Tràng sống một kiếp lặng thinh
Vẫn lặng lẽ chôn nỗi buồn vào cát
LGK