Thu đã tàn,
mùa đông vừa tới, cơn gió lạnh
thổi về hiu quạnh.
Vài cụm mây trắng bay lang thang
Trời mùa đông, mây chẳng còn xanh
chiếc lá cuối mùa đã lìa cành.
Đang bay xa..
theo gió cuốn với phong ba
Những cụm hoa Thạch Thảo,
đã chết theo mùa thu.
Nỗi buồn lắng xuống, trong bầu trời âm u
Gió đầu đông thổi về vi vút
Tuyết đang rơi..
trên những ngọn cây trắng xóa,
từng đàn mây xám về qua
thu ra đi không lời từ giã
Ở lại chốn này,
cây khô buồn ủ rũ
từng ngày qua, ngày qua lặng lẽ..
hắt hiu giọt nắng cuối ngày
LGK
Nếu chiều nay mưa có rơi
Đưa tay hứng những giọt sầu
Em mang về mong rửa gội
Những áng sầu vương mắt nâu
Nếu chiều nay lá vàng rơi
Em sẽ không còn đợi chờ
Vì mùa đông đang dần tới
Đã tàn rồi một giấc mơ
Nếu chiều nay tuyết trắng rơi
Em sẽ hát khúc tình sầu
Ru hàng cây nơi cuối phố
Đang chìm vào giấc ngủ sâu
Nếu chiều nay nắng có rơi
Sẽ gom nhặt tia nắng vàng
Em đem về đan áo mới
Để đón chờ mùa xuân sang
LGK
Bao giờ đi lại đường xưa
Tìm về kỷ niệm chiều mưa năm nào
Nhớ người thương nhớ làm sao
Thuyền xưa nay đỗ bến nào đục trong?
Mưa chiều nặng hạt bên song
Mưa rơi ngập phố, phố không bến bờ
Qua rồi ngày tháng mộng mơ
Sao tôi vẫn cứ đợi chờ người dưng
Người đi bỏ lại sau lưng
Con đường kỷ niệm xưa từng đợi nhau
Hạ ơi đi quá là mau
Để cành phượng tím thắm màu chia phôi
Nhớ xưa thương dáng em ngồi
Hỡi mùa hạ cũ em tôi đâu rồi?
Ừ thì thôi cũng đành thôi
Tóc thề giờ biết nổi trôi phương nào
Gió thu xào xạc bên rào
Tình xưa thôi hãy chôn vào thiên thu
LGK