Friday, March 27, 2015
Xuân Về
Xuân đã trở về anh biết không
Nơi em đang ở nắng đã hồng
Ngoài sân hoa lá đang đơm nụ
Lặng lẽ đi rồi ngọn gió đông
Hân hoan gió đã chở mùa sang
Nơi em đang ở có hoa vàng
Mùa xuân đã đến rừng sắp thức
Đàn chim cánh trắng sắp về ngang
Một mùa xuân nữa lại về đây
Nơi em đang ở gió vẫn gầy
Vầng trăng mười sáu còn e ấp
Nhớ lại một thời áo trắng bay
Chiều nay mưa lũ chẳng ngừng tuôn
Nơi em đang ở mưa vẫn buồn
Tạo thành khúc nhạc sầu da diết
Tóc thề năm ấy chẳng còn buông
LGK
Friday, March 20, 2015
Hỏi Thăm
Ai về thăm nắng Sài Gòn
Thăm ngôi trường cũ thăm con đường về
Thăm người áo trắng tóc thề
Hỏi thăm sợi nắng lê thê sân trường
Một thời mực tím còn vương
Thăm người bạn cũ gió sương mịt mùng
Con đường ngày đó về chung
Công viên ghế đá lạnh lùng dưới mưa
Thăm cành phượng đỏ hương đưa
Vùng trời kỷ niệm dáng xưa đâu rồi
Dẫu xa cách một phương trời
Làm sao quên được một thời ngây thơ
Thăm vầng mây trắng lững lờ
Hàng me nghiêng đứng đợi chờ gió lên
Thăm con đường đã đổi tên
Thăm vầng trăng cũ trên nền trời cao
Hỏi thăm tiếng gió rì rào
Ru cành hoa tím chìm vào cõi mơ
Hỏi thăm chiếc nón bài thơ
Nghiêng che mái tóc hững hờ vai thon..
LGK
Friday, March 13, 2015
Tình Của Biển
Cánh hải âu lang thang bờ biển vắng
Những con thuyền theo gió đã ra khơi
Thuyền đi rồi buồn hắt hiu, biển đợi
Ru lòng đêm ngọn sóng vẫn chơi vơi
Biển yêu thuyền nên nhẹ nhàng sóng vỗ
Quanh mạn thuyền những ngọn sóng mơn man
Thuyền êm trôi lờ lững dưới trăng vàng
Tình của biển chẳng tàn theo năm tháng
Thuyền theo gió vẫn lênh đênh trôi mãi
Cánh hải âu nghe tiếng biển thở dài
Con dã tràng vẫn miệt mài xe cát
Thuyền đi rồi tình biển chẳng phôi phai
Chiều nay bão biển gầm gừ giận dữ
Sóng xô thuyền trôi dạt biết về đâu
Đêm hôm nay cánh hải âu không ngủ
Để lắng nghe tâm sự của biển sâu
Tình của biển.. hải âu là nhân chứng
LGK
Friday, March 6, 2015
Bài Không Tên 12
Bao giờ ve gọi nắng hè
Trên con đường cũ lá me rơi đầy
Một thời tay đã trong tay
Giờ đâu còn nữa những ngày bên nhau
Tình như hoa nở đêm sầu
Chưa khoe hương sắc đã mau héo tàn
Một người xuôi chuyến đò ngang
Một người đếm lá thời gian đợi chờ
Một người viết vội bài thơ
Một người lặng ngắm trăng mờ ngoài hiên
Ông tơ chẳng chịu xe duyên
Thế nên trăng vỡ muộn phiền đời nhau
Đông ơi xin hãy qua mau
Để cho tan hết nỗi sầu nặng mang
Để ai dạo lại cung đàn
Xin mưa thôi hãy ngừng đan giọt sầu
Trăm năm sông vẫn chảy mau
Làm sao biết có kiếp sau mà chờ?
LGK
Subscribe to:
Posts (Atom)