Bằng Lăng tím đưa trời vào hạ
Tím một đời tím cả tình ta
Những giọt sầu vương trên khóe mắt
Đưa ta về một thuở đã xa
Ve gọi đàn nghe sao rộn rã
Tóc bay bay trong gió chiều tà
Bướm trong vườn đùa cợt với hoa

Cành phượng vỹ khoe màu rực rỡ
Nắng ghen hờn cay đắng lời thơ
Đã bao năm vẫn cuộc đợi chờ
Nhện đang giăng sợi buồn sợi nhớ
Mây mùa hạ thương ơi màu trắng
Gió đang hôn những cánh bằng lăng
Hoàng hôn xuống trời thôi buông nắng
Đêm lại về nức nở vầng trăng
Nếu mây trắng về ngang nơi đó
Hỏi thăm giùm người ấy ra sao
Đây người em của thuở năm nào
Hương yêu đã thả bay theo gió...
LGK