Friday, February 28, 2014
Mưa Cuối Đông
Mưa lại về cho tình ướt đẫm
Hoàng hôn buồn tím sẫm chiều hoang
Sao nghe nỗi nhớ rộn ràng
Ngồi đây dạo lại cung đàn mộng mơ
Chiều cuối đông mặt trời đi vắng
Mây cũng buồn nên chẳng về ngang
Trên con đường vắng thênh thang
Ta đi tìm chiếc lá vàng cuối thu
Gió có còn bay ngang lối cũ
Sao chẳng về ru ngủ tình tôi
Thế rồi năm tháng vẫn trôi
Niềm riêng chôn kín bồi hồi vấn vương
Hàng thông rũ như chờ hương gió
Mưa chợt về qua ngõ chiều nay
Nhỡ mai nắng ghé về đây
Đem hong niềm nhớ những ngày buồn xa
Gió mùa đông làm môi se sắt
Ngọn đèn đường hiu hắt từng đêm
Giọt mưa tí tách bên thềm
Ngoài xa thuyền vẫn lênh đênh xuôi dòng
LGK
Friday, February 21, 2014
Thời Gian
Làm sao níu được thời gian?
Để tôi hong chiếc lá vàng cuối thu
Gió ơi xin hãy ngừng ru
Thuyền đi biển vẫn thiên thu ngóng chờ
Bao giờ trở lại bến mơ
Ngậm ngùi kẻ đứng bên bờ sông Tương
Khói lam chiều vẫn còn vương
Chờ ai chín nắng mười sương vẫn chờ
Chiều nay nắng xuống ngẩn ngơ
Trách thời gian cứ lững lờ trôi nhanh
Đông về mây chẳng còn xanh
Tìm đâu giọt nắng long lanh bây giờ
Làm sao tìm lại tuổi thơ
Của thời dệt mộng đan mơ xa vời
Thương ngày tháng cũ chơi vơi
Bụi thời gian đã xóa thời mộng mơ
Thời gian xin hãy đợi chờ
Cho tôi viết nốt bài thơ năm nào
Đêm nay trăng sáng trên cao
Có vì sao nhỏ lạc vào mắt ai..
LGK
Friday, February 14, 2014
Gởi Gió 2
Gió đầu đông thổi về xao xác
Mắt nai buồn ngơ ngác tiễn thu
Chiều đông giá buốt âm u
Cây khô trụi lá vì thu đã tàn
Lá phong úa khi đông vừa tới
Nếu gió về nhắn với người xưa
Phượng hồng của buổi tiễn đưa
Tôi còn cất giữ nên chưa hết buồn

Cánh chim giờ khuất nẻo trời xa
Bao mùa thu đã trôi qua
Ai làm cho hạt mưa sa bên thềm
Đông lại đến tuyết rơi ngập lối
Vòng tay nào chắn nổi gió đông
Chắt chiu một cánh phượng hồng
Nên còn mãi đứng bên sông đợi đò
Ước mong rằng một lần gặp lại
Chỉ một lần rồi mãi xa nhau
Trả ai cánh phượng phai màu
Xin đừng chờ nữa mai sau đừng chờ
LGK
Friday, February 7, 2014
Kết
'Kẹp tóc' nói:
Con gái mà "kết" con trai
Chẳng thèm nói vắn nói dài mất công
Chỉ cần nháy mắt hư không
Thế nào "hắn" cũng vỡ lòng tương tư
Thơ Lê Quang Đông
Thế nào hắn cũng viết thư
Cổng trường đứng đón làm như quen rồi
Tình thư hắn viết xa xôi
Nhưng không dám gửi lớp ngồi ngẩn ngơ
Thế rồi hắn học làm thơ
Bài thơ con cóc ngu ngơ tình đầu
Tâm hồn hắn để đâu đâu
"Về nhà mẹ hỏi qua cầu gió bay"
Hoa hồng một đóa cầm tay
Nhưng không dám tặng đứng ngây ngô nhìn
Theo sau hắn vẫn lặng im
Tội ơi là tội trái tim chàng khờ
Thế rồi không nỡ làm ngơ
Con gái bèn nói, ông khờ.. học đi
'Húi cua' nói:
Con gái tưởng "kết" con trai
Dễ dàng như thể ăn xoài ăn me?
Ta nói cho các nàng nghe
Chớ vội lên mặt đi khoe mình tài
Con gái là chúa nói dai
Ăn hàng số một, không ai sánh bằng
Các nàng lại cứ cho rằng
Con trai nhút nhát nói năng khù khờ
Con trai là chúa giả vờ
Các nàng tưởng bở mộng mơ xa vời
Cua nàng cũng dễ như chơi
Cóc ổi xoài mận đem mời là xong
Con trai khỏi phải dài dòng
Ham ăn nàng sẽ vào tròng cắn câu
Sách vở chẳng nhớ để đâu
"Về nhà mẹ hỏi qua cầu đánh rơi"
LGK
Subscribe to:
Posts (Atom)