
Đôi má người ta chợt ửng hồng
Bẽn lẽn làm sao cơn gió thoảng
Hỡi người có gởi chút hương không?
Thơ Trần Thủy Trúc
Mưa xuyên kẽ lá hôn lên mắt
Làm cho xao xuyến trái tim hồng
Bỡ ngỡ làm sao làn mây trắng
Hỏi gió mùa có nhớ gì không?
Mưa xuyên kẽ lá rơi trên áo
Nắng vàng ơi, nắng ở nơi nào
Sao không về hong giùm vạt áo
Đông đã tàn áo trắng xôn xao
Mưa xuyên kẽ lá rơi trên đá
Một mình ta...cuối nẻo đường xa
Hình như gió ..vừa hôn lên má
Gió ơi đừng..chọc ghẹo người ta
Mưa rơi rơi mãi.. rơi trên lá
Làm ướt mèm tập vở người ta
Ghét quá đi..cơn mưa tầm tã
Ai che dù, đi với.. người ta
LGK