"Thôi đừng hát ru, thôi đừng ray rứt
Lá trút rơi nhiều, đâu phải bởi mùa thu"
Phú Quang
Em ru tình bằng lời thơ êm ái
Bước cô đơn in bóng nhỏ đường dài
Hồn ray rứt trong những chiều thu muộn
Lệ khô dần theo ngày tháng phôi phai
Con phố cũ buổi chiều mưa năm ấy
Em đợi chờ trong gió buốt heo may
Đưa tay hứng giọt mưa Ngâu tháng Bảy
Thay cho dòng dư lệ buổi chia tay
Buồn ray rứt, lời ru nghe tê tái

Trong ánh mắt sợi tình vương vụng dại
Lòng dặn lòng thôi chẳng đợi chờ ai
Tình đã lỡ, mộng mơ hoài ấp ủ
Em ru gì cho một kiếp phù du
Thời gian trôi, có bao giờ ngừng lại?
Lời ru buồn khi lá rụng chiều thu
Con đường cũ, sao vẫn còn đứng đợi?
Lá trút rơi nhiều em đổ tại mùa thu...
LGK