“Hai mươi năm xin trả nợ người
Trả nợ một thời em đã bỏ ai”
Hai mươi năm sông cạn tình dài
Biết đến thuở nào trả hết nợ ai
Bao nhiêu năm em nợ miệt mài
Có trả một đời chẳng hết nợ đâu
Hai mươi năm một cuộc bể dâu
Muốn trả nợ người nhưng biết tìm đâu
“Bao nhiêu năm em nợ bạc đầu"
Trả nợ một thời anh đã khổ đau
Hai mươi năm mang nặng tình sầu
Trả nợ một đời có hết tình đau?
Hai mươi năm em vẫn nguyện cầu:
Hai mươi năm mang nặng tình sầu
Trả nợ một đời có hết tình đau?
Hai mươi năm em vẫn nguyện cầu:
"Trả nợ một lần quên hết tình đau”
Bao nhiêu năm nước mắt chảy sâu
Trả nợ một đời không lấy được nhau
Hai mươi năm xin trả lại người
Một mảnh tình sầu chôn dấu từ lâu
Bao nhiêu năm nước chảy qua cầu
Nếu trả nợ rồi có hết khổ đau?
Trả nợ một đời không lấy được nhau
Hai mươi năm xin trả lại người
Một mảnh tình sầu chôn dấu từ lâu
Bao nhiêu năm nước chảy qua cầu
Nếu trả nợ rồi có hết khổ đau?
Nợ kiểu CNV:
Hai mươi đô em thiếu nợ người
Thời còn phơi phới như đóa hồng tươiMượn xong em hứa trả ngày mơi
Hình như là nợ em có trả rồi
Vậy mà anh thì lại cứ đòi
Tháng ngày dai dẳng anh mãi không thôi Nợ nầy cao lãi cứ nhân đôi
Trả thì có trả chỉ đủ phân lời
Nếu như muốn trả vốn lẫn lời
Về nhà anh ở nợ sẽ giảm đôi Giúp anh làm hai buổi cơm thôi
Ngây thơ sốt sắng em đã nhận lời
Hai năm sau đó vốn đẻ lời
Tay bồng tay bế hai bé sinh đôiMổi ngày hai ba tiếng ngủ thôi
Thức khuya dậy sớm mệt đến rã rời
Hai mươi năm sau lớn khôn rồi
Các con chập chững đi vào trường đời Song hành song bước đã có đôi
Quà cưới… mẹ gửi hai mươi đồng thôi
Có lần các con về nhà chơi
Cùng nhau hỏi mẹ chuyện lạ khác người sao mà quà cưới có thế thôi
Mẹ cười chỉ nói “Thì hỏi Ba coi”!
Bài này LGK viết sau khi nghe lại bài hát Xin Trả Nợ Người của Trịnh Công Sơn.
ReplyDeleteCNV said...
ReplyDeleteChị LGK nổi tiếng làm thơ buồn. Nên lâu lâu CNV hay mượn một vài cơ hội để viết thơ hài. Nên CNV đã chọn bài này.