Hoàng hôn chợt xuống hoang liêu
Ai còn đứng đợi đò chiều qua sông
Ai còn đứng đợi đò chiều qua sông
Nhà em ở cuối thôn xa vắng
Cuộc đời nghèo dãi nắng dầm mưa
Chèo thuyền đưa khách sớm trưa
Hình như cô lái vẫn chưa lấy chồng
Có những lúc ngồi bên khóm trúc
Nghe gió về vi vút bên sông
Người em má đỏ môi hồng
Sao em nỡ để chạnh lòng chinh nhân
Lòng muốn nói mà sao chẳng dám
Muốn làm quen không thốt nên lời
Ra đi nỗi nhớ đầy vơi
Và mang theo cả bầu trời yêu thương
Hôm nay trở về ngang thôn cũ
Hôm nay trở về ngang thôn cũ
Đò vẫn buồn đợi khách sang sông
Người xưa giờ đã theo chồng
Bên sông ai đứng nghe lòng ngẩn ngơ
CNV
Đò xưa vẫn bơ vơ bến đợi
Trách người sao lại vội sang sông
Một lời từ giã cũng không
Vì sao lại ngỡ người xưa theo chồng?
Nếu anh biết tình không nhượng bước
Thì nào đâu kẻ trước người sau
Ba người lại phải như nhau
Mỗi người một nỗi cùng nhau đợi chờ
Thời gian không xóa mờ nỗi nhớ
Nhưng bạc màu mái tóc xuân xanh
Tình xưa câm nín mỏng manh
Tình nay còn có đậm đà cho nhau ?
Chiều buông bến Vân Lâu buồn bã
Thuyền vẫn chờ người đã sang sông
Vầng trăng Vĩ Dạ đợi mong
Biết ai kịp gỡ vầng hồng đêm nay!
Nhóm này chưa có bài thơ nào viết theo thể song thất lục bát, đây là bài đầu tiên của thể thơ này.
ReplyDelete