Nếu một lần về ngang
Con đường xưa ngập lá
Xin người cứ bôi xóa
Những dấu vết chim di
Nếu tình cờ gặp nhau
Dù lòng buồn bỡ ngỡ
Xin người cứ ngoảnh mặt
Như chưa quen bao giờ
Nếu tình cờ đọc được
Những vần thơ tâm tình
Xin người đừng nghĩ đến
Chuyện ngày đó chúng mình
Nếu một lần nào đó
Ngồi lặng buồn nhìn mưa
Xin người đừng tiếc nuối
Một mảnh tình xa xưa
Nếu mặt trời đi vắng
Không rọi nắng vàng hanh
Xin người đừng dệt mộng
Bằng sợi tình mong manh
Nếu mây buồn giăng phủ
Mưa trên cây sầu đông
Xin người đừng ngóng đợi
Con đò đã sang sông
CNV
Nếu thời gian ngược dòng
Xin cây đừng rụng lá
Cho tình thôi buồn bã
Không kẻ đợi người trông
Nếu xưa không cuồng ngông
Giờ đâu buồn trắc trở
Đời sẽ như hoa nở
Có nhau đến bây giờ
Nếu vô tình đọc thơ
Trải lòng trong trăn trở
Dạt dào thương với nhớ
Chuyện tình thuở xa xưa
Nếu trời có đổ mưa
Làm sao không nức nở
Thương tiếc tình đã lỡ
Buồn nỗi buồn Diêu Bông
Nếu trời không rạng đông
Một màu đen u tối
Đời thôi không rõ lối
Trên sợi tình mong manh
Nếu mây buồn giăng nhanh
Phủ lòng trong băng giá
Tình yêu giờ hóa đá
Thương một đời rêu phong
KMT
Nếu ngày nào bước ngang
Vuốt nhẹ từng chiếc lá
Kết thành tình lang thang
Lê chân khi chiều tà
Nếu thời gian xoay lai,
Buông thả bức màn mây
Nhỏ nhẹ rỉ vào tai
Dệt mộng hết kiếp này
Những trách móc nhẹ nhàng khi nghĩ về thời mới lớn.
ReplyDelete