Gặp nhau xin làm ngơ
Như chưa quen bao giờ
Chôn niềm đau âm ỉ
Ở trong quả tim sâu
Nhớ chăng chiều mưa ngâu
Đợi anh dưới chân cầu
Anh đành lòng không đến
Muộn phiền đến thật mau
Ngày buồn đêm không sao
Hoa lá chung một màu
Chỉ còn lệ lóng lánh
Anh vẫn bỏ đi mau
Anh đã quên rồi sao?
Kỷ niệm buổi ban đầu
Lời yêu như còn đó
Nhưng không còn có nhau
Thôi nhé ta xa nhau
Từ giã mối tình đầu
Lòng bảo lòng không khóc
Lệ vẫn nhòa đêm thâu
Có muốn giận anh đâu
Nhưng sao mãi ưu sầu
Buồn lê thê da diết
Cho dỗi hờn dâng cao
LGK
Em không còn giận anh
Tình mình dù đã vỡ
Đôi ta không duyên nợ
Chỉ còn gặp trong mơ
Em không còn giận anh
Tóc buồn vương nghìn sợi
Người không về để đo
Bao sợi dài sợi ngắn
Em không còn giận anh
Mây hờn đời trống vắng
Như cây gầy đứng đợi
Lá vàng phủ hồn cây
Em không còn giận anh
Mắt buồn giờ khô lệ
Trả lại em anh nhé
Trái tim hồng lãng mạn
Em không còn giận anh
Nên để hồn lang thang
Về khung trời kỷ niệm
Nhặt trái sầu rụng rơi
Em không còn giận anh
Đời mong manh chiếc lá
Trôi lặng lẽ trên sông
Biết bến nào đợi mong?
Em không còn giận anh
Đời chia như nhánh sông
Nhánh nào còn đứng đợi
Nhánh nào bỏ ra khơi?
LTT
Giận chi giăng sợi buồn
Xưa chúng mình trong mơ
Bao nguyện ước chờ đợi
Nào nghĩ chuyện xa xôi
Giận chi kiếp tha hương
Những đêm dài cô quạnh
Nhớ lại người em xưa
Ước chi mình bên cạnh
Hai đứa liếc nhìn nhau
Sao mình còn ngần ngại
Để giờ luyến tiếc xa
Giận chi chiến tranh này
Để mình phải chia tay
Cũng như ngày xưa ấy
Mơ được ngồi bên em
Giận chi bóng trăng gầy
Có anh bên em mãi
Như từng cơn gió thoảng
Vuốt ve sợi tóc em
Giận chi kẻ dại khờ
Chỉ mong hôn em nhẹ
Gói trọn đôi vai em
Đi đến cuối cuộc đời
Chỉ mong hôn em nhẹ
Gói trọn đôi vai em
Đi đến cuối cuộc đời
Vết thương của tuổi dậy thì! Rất đau nhưng cũng rất đẹp và khó quên. Chúng ta đã từng phải dăm ba lần băng bó nó.
ReplyDeleteBài này đúng thực ra là chị LGK ra đề các bạn ạ! chị LGK đã viết "không còn giận", and LTT lại viết "giận làm chi", cho nên CNV phải viết là đang giận. Nên chị LGK đã sắp xếp bài này như vậy!
ReplyDelete