Friday, January 23, 2015

Ước Gì




                 Bởi xưa đánh mất chữ yêu
                 Nên thơ chuyên chở bao điều đắng cay
                 Một người đi giữa mưa bay
                 Một người ở lại tháng ngày cô đơn

                                                              Mây đang xõa tóc dỗi hờn
                                                              Ngoài sân con nắng chập chờn giữa trưa
                                                              Tím chiều ngọn gió đong đưa
                                                              Giờ đây đi sớm về trưa một mình

                 Hàng cây soi bóng lung linh
                 Đếm bao nỗi nhớ buồn tênh tháng ngày
                 Gió ru giấc ngủ chiều nay
                 Cho quên phiền muộn những ngày tình xa

                                                              Bao giờ chim én về qua
                                                              Mang mùa xuân đến bông hoa đâm chồi
                                                              Xin người nhớ mãi tình tôi
                                                              Đừng cho lệ ướt bờ môi khô này


                  Ước gì thành áng mây bay
                  Ước gì quên được tháng ngày buồn đau
                  Ước gì đông sẽ qua mau
                  Để hàng thông đứng nghiêng đầu gọi xuân

                                                 LGK

Friday, January 16, 2015

Một Thoáng



             Đông lại về cho rừng cây yên ngủ
             Thu đã tàn trên thành phố mù sương
             Chiếc lá khô nằm trơ trọi ven đường
             Chờ ngọn gió đưa về nơi xa vắng

                                     Những chiều đông trời buồn không buông nắng
                                     Tháng ngày dài đời đã phủ rêu phong
                                     Gió đầu đông làm xao xuyến trong lòng
                                     Trăng mười sáu đêm nay không rạng rỡ

                                                                      Trời đổ mưa từng giọt thương giọt nhớ
                                                                      Vẫn rơi đều trên lối vắng đơn côi
                                                                      Nắng ơi về để hồn ta tắm gội
                                                                      Cho nhẹ đi những nặng nợ đa đoan

                                    Dư âm cũ giờ còn chăng một thoáng
                                    Cố quên dần chua xót tháng ngày qua
                                    Ngọn đèn đêm hiu hắt ánh nhạt nhoà
                                    Con đò nhỏ đã quên rồi bến đợi

                                                                     Thu chưa tàn sao mùa đông đã tới
                                                                     Tuyết rơi nhiều bỗng nhớ cánh bằng lăng
                                                                     Tương tư hạ, nỗi sầu thêm dai dẳng
                                                                     Ru lòng đêm thả mộng ngắm trăng mơ

                                                                           LGK
                                                               

Friday, January 9, 2015

Bài Không Tên 11




   Sao còn trông ngóng
   Mòn mỏi bên song
   Ngổn ngang trăm mối tơ lòng
   Thương ngày tháng đó vàng đong một thời


              Mùa đông đã tới
              Tuyết trắng rơi rơi
              Chim bay về phía xa vời
              Để vầng trăng cũ chơi vơi bên thềm

                               Cụm hoa Thạch Thảo 
                               Gió cuốn lao đao
                               Lời ru ngày đó ngọt ngào
                               Đã theo cánh gió bay cao ngút ngàn

                                                   Tuyết rơi ngập lối
                                                   Se sắt bờ môi
                                                   Áng mây bay khuất sau đồi
                                                   Nếu về phương ấy cho tôi theo cùng

                                                                     Một cuộc tình lỡ
                                                                     Gói cả vào thơ
                                                                     Trong mơ người đến tình cờ
                                                                     Giật mình tỉnh giấc tỏ mờ đèn đêm


                                                                                       LGK

Friday, January 2, 2015

Tiếc Thu


   Thu đã tàn lòng chợt buồn ngơ ngẩn
   Đông lại về cho tuyết trắng rơi rơi
   Gió đầu đông lạnh buốt một khung trời
   Ta tiếc nuối mùa thu đi quá vội

Còn đâu nữa sương mù giăng ngập lối
Đâu những chiều nhìn hoa rụng ngẩn ngơ
Đâu hàng phong rũ lá đứng ơ hờ
Đâu mây xám giăng sầu trên đỉnh núi

   Thu đi rồi hàng thông già thui thủi
   Đang cúi đầu lặng lẽ đón gió đông
   Nghe quanh đây.. thời gian như lắng đọng
   Lòng bùi ngùi thương chiếc lá thu phai

                Chiều hôm nay có một người con gái
                Khóc thu tàn, lòng vương vấn nhớ thương
                Đám lá khô nằm hiu hắt bên đường
                Kỷ niệm cuối của mùa thu để lại

                                     Đếm lệ sầu trong đông buồn tê tái
                                     Mây xám về bầu trời bỗng âm u
                                     Hàng cây khô đang ngủ trong sương mù
                                    Thôi thu nhé, hẹn mùa sau gặp lại


                                                              LGK