Friday, December 27, 2013

Bài Không Tên 6




                        Từng bước chân âm thầm
                        Hàng cây buồn lặng câm
                        Tiếng chuông chiều đã tắt
                        Chỉ còn chút dư âm

                                                      Những bước chân thật buồn
                                                      Mưa vẫn lặng lẽ tuôn
                                                      Vài cánh chim phiền muộn
                                                      Bay trong chiều mây buông

                                                                                               Gió chiều ơi ngừng lại
                                                                                               Để tóc thề thôi bay
                                                                                               Để mây đừng trôi mãi
                                                                                               Để ta đừng thương ai

                                                             Áng mây chiều trôi nổi
                                                             Về phương trời xa xôi
                                                             Hoàng hôn buồn se sắt
                                                             Giọt lệ nào mặn môi

  
                                         Ta nhặt trăng mười sáu
                                         Vừa rụng rơi bên cầu
                                         Lòng nguyện xin Thượng Đế
                                         Một lần gặp lại nhau


                                                         LGK

Friday, December 20, 2013

Chớm Đông


         Ngoài hiên vắng sáng nay trời lạnh quá
         Gió tiễn đưa một chiếc lá cuối mùa...
         Hình như đông trở về hơi vội vã
         Lòng ta chùng một thoáng... ngậm ngùi xưa

                      "Ta ngắt đi một cụm hoa Thạch Thảo"
                       Anh biết không? Mùa thu đã chết rồi
                       Sắt se buồn, lệ đang ướt mặn môi
                       Hoàng hôn tím tiễn đưa chiều vào tối

          Trời không nắng mây bay về muôn ngả
          Đông đã về hiu hắt một đời qua
          Đêm từng đêm tiếng gió khuya trăn trở
          Ru giòng sông phiền muộn của lòng ta

                                                                                    Nơi anh ở, tuyết đã rơi chưa nhỉ
              Lá có còn rơi rụng ngập lối đi
              Chuyện ngày xưa đừng nhớ nữa làm gì
              Giờ hai đứa hai con tàu vạn lý

        Cành phượng héo nằm trong trang sách cũ
        Kỷ niệm buồn người tặng buổi cuối thu
        Bài thơ viết năm xưa còn bỏ dở
        Bởi vì ta chẳng giữ được mùa thu

                             LGK

Friday, December 13, 2013

Bỗng Dưng


Bỗng dưng! nghe biển trở mình
   Nghe đời vội vã, bình minh trở về
       Nghe như lạc lõng cơn mê
           Mười năm dĩ vãng ê chề đớn đau
                 Thơ Chân Trời Tím
  
Bỗng dưng nắng rớt thật mau
Nghe thu vừa đến bên cầu lá bay
Nghe như tiếng gió heo may
Thầm thương chiếc lá chiều nay lìa cành

    Bỗng dưng gió thổi bên mành
    Nhớ thương chút nắng mong manh trưa hè
    Giờ đâu còn nữa tiếng ve
    Phượng hồng đã úa sắt se thu buồn

        Bỗng dưng mưa đổ như tuôn
        Bên song có kẻ tóc buông hững hờ
        Bài thơ lục bát mộng mơ
        Mùa trăng năm ấy bao giờ mới quên
 
        Bỗng dưng ai khẽ gọi tên
           Giật mình tỉnh giấc bên thềm trăng rơi
                Mùa thu áo lụa chơi vơi
                     Bỗng dưng muốn nhắn một lời cho ai..
 
                                         LGK